Print this page

Chuyện súng của thợ săn và con cáo

Một người thợ săn rất giỏi đã tàn sát hầu như tất cả loài cáo trên trái đất. Cho đến khi chỉ còn một đôi cáo còn rất trẻ rất khôn sót lại. Con cáo đực nhát trốn trong rừng, còn con cáo cái quyết tâm báo thù.

Cáo theo dõi người thợ săn, nhưng dường như càng theo dõi thì càng không hiểu anh thợ săn nên chưa dám xuất chiêu và thận trọng tính toán. Nó bèn rình ở bến nước, nơi vợ của người thợ săn vẫn thường đến tắm táp, giặt rũ. Một hôm, cáo xông đến chồm lên, vồ lấy cô vợ anh thợ săn. Cô vợ quay đầu bỏ chạy. Cáo chỉ vồ được sau gáy, tóc cô ta lại dày, nên cáo không làm gì được, mà cô này lại nhất định không quay mặt lại để cáo ngoạm.

Cô vợ người thợ săn van xin: "Hãy tha cho tôi, tôi sẽ bảo chồng tôi không bắn cô cáo nữa". Cáo nghi ngờ: "Mày nói nó có nghe không?". "Nghe chứ", cô vợ trả lời. Cáo hỏi: "Vậy mày có biết rõ chồng không?". "Ta biết rất rõ". "Vậy nghe ta hỏi đây..." Cáo nói, "Nếu mày nói rõ cho ta, ta sẽ tha mày"

Cô vợ người thợ săn đồng ý.

Cáo bèn hỏi: "Ta thấy chồng mày có khẩu súng dài, chính vì khẩu súng đó đã giết cả loài nhà tao. Khẩu súng dài lợi hại thật, khi nó bắn phụt ra khói, tuyết thủng một lỗ to tướng, mãi mới liền được"

Cô vợ thợ săn nói: "Tôi sẽ bảo chồng tôi vứt khẩu súng đó đi là được chứ gì?"

Cáo vội nói: "Nhưng tao lại thấy chồng mày có một khẩu súng ngắn, khi nó bắn ra tia nước, tuyết rẽ ra hai bên. Tao chưa thấy nó dùng khẩu súng ấy để săn bắn. Có phải là bảo bối gì không?"

Vợ thợ săn nói: "Khẩu súng ấy lợi hại lắm, nó bắn tôi một phát mà vết thương không sao liền lại được"

Cáo bèn bắt người vợ thợ săn cho xem vết thương. Xem xong, cáo hoảng sợ kêu lên: Khủng khiếp quá. Rồi chạy vụt vào rừng, núp thật kỹ.

*

Nhưng rồi sau mấy hôm, hoàn hồn, con cáo đó lại tính chuyện báo thù. Cáo nghĩ: Súng dài thì mình biết quá rõ, nhưng không biết khẩu súng ngắn của nó sử dụng như thế nào, phải biết rõ mới thắng được nó. Cáo theo dõi kỹ đối tượng, mò đến mai phục ở nhà người thợ săn.

Cáo thấy: Người thợ săn đi rừng về, phàn nàn với vợ: "Còn một con cáo khôn, mà mấy hôm nay tìm mãi không thấy để diệt nốt"

Người vợ bảo: "Mình đừng truy tìm nó nữa. Hôm nay nó vồ em, em hứa với nó là anh phải vứt súng đi, nó mới tha" Người chồng gật: "Được, vì em anh phải giữ chữ tín"

Hôm ấy, sau bữa ăn, bỗng cả hai vợ chồng mang súng ngắn của chồng ra lau chùi, bảo dưỡng. Rồi, rất lạ lùng, anh chồng bèn dùng súng ấy bắn cô vợ bằng những động tác rất khác thường. Lát sau, cô vợ từ từ lịm đi, nhắm mắt, nhưng trên môi nở một nụ cười. Cáo thấy cô vợ người thợ săn đã chết, nó hoảng hốt chạy biến vào rừng.

*

Hôm sau, người thợ săn đi về phía bìa rừng, bẻ gẫy khẩu súng dài rồi vứt xuống tuyết. Sau đó, người thợ săn làm bẫy để bẫy cáo. Nhưng khi người thợ săn đang dùng khẩu súng ngắn bắn một tia nước mầu trắng xuống tuyết, thì cáo đã từ chỗ mật phục, xông lên ngoạm chặt lấy khẩu súng ngắn bảo bối của người thợ săn. Còn anh thợ săn cũng giữ chặt lấy súng của mình. Hai bên giằng co. Người thợ săn điều đình: "Mày trả súng tao, tao và mày sẽ chung sống hòa bình" Cáo không chịu: "Mày đã giết cả họ nhà tao ở rừng này, sao lại có thể chung sống được"

Anh thợ săn nói: "Nhưng bây giờ tao đã thua, tao xin giữ chữ tín"

Cáo cười ầm lên: "Mày mà cũng nói đến chữ tín ư? Đến vợ mày mà mày còn không tha, dùng súng này làm nó bị chết, nó chống cự cũng hăng, mà mày vẫn giết nó được. Nhưng tao không hiểu một điều..."

"Nói đi, tao trả lời, mày tha cho tao chứ?"

Cáo ngẫm nghĩ rồi nói: "Được. Tao hỏi đây. Mày bắn loài cáo bằng súng dài, chúng tao căm thù mày. Nhưng khi mày giết vợ mày bằng khẩu súng ngắn này, tao không hiểu nổi tại sao nó chết mà vẫn nở nụ cười sung sướng?"

Anh chàng thợ săn bèn nói: "Thôi được, mày nghe đây"

Nói rồi anh ta huýt còi, lập tức cô vợ xuất hiện. Cáo ngạc nhiên quá, bèn buông khẩu súng ngắn của anh thợ săn ra. Anh thợ săn nhanh chóng cất kỹ vũ khí của mình.

Cáo ngạc nhiên nói với vợ người thợ săn: "Tôi tưởng cô đã chết rồi, tôi định báo thù cho cả cô nữa?"

Cô vợ thợ săn tươi cười nói: "Tôi đã sống lại rồi"

Cáo nói với vợ người thợ săn: "Tôi muốn kết bạn với cô. Tôi muốn học bảo bối để có thể sống lại. Chống lại chồng cô, chống lại cái chết không bằng học cách để sống lại, chiến thắng cái chết"

Loài cáo đáng lẽ bị tuyệt chủng. Nhưng do tình huống này, mà chẳng mấy lâu sau, chúng lại sinh sôi. Chúng không rình vồ người nữa, mà chỉ rình vồ... gà.

Sau đó...

(Còn nữa)