Nhưng ở Hà Nội, sau nhiều lần cải tiến, tốn kém không biết bao nhiêu tiền của, chuyện số nhà, địa chỉ vẫn là một vấn đề nan giải.
Cái địa chỉ cũ một thời: số nhà N, tổ M, Phường X... đã bị chính thức bỏ sau đợt đánh số nhà mới cách đây vài năm, nhưng chết nỗi các giấy tờ có tính pháp lý khác như sổ hộ khẩu, khai sinh, chứng minh thư... lại vẫn ghi theo địa chỉ cũ, nếu muốn dùng địa chỉ mới lại phải có cái giấy chứng nhận của cấp Quận. Có lẽ rắc rối quá, nên người ta vẫn dùng cái địa chỉ số nhà rồi đến tổ, phường. Đố ai đưa thư mà tìm được nhà người ta theo cái địa chỉ ấy. Nó chỉ có trong tư duy quản lý của công an hộ khẩu mà thôi chứ không phải là loại địa chỉ dành cho người ta tìm đường đến nhà dân. Ngay như chuyện đổi địa chỉ, cũng chỉ cần thu cái sổ hộ khẩu về phường, ghi thêm cái địa chỉ mới vào bên cạnh, rồi ông phường cộp dấu lên là xong, khi có việc liên quan đến địa chỉ, người dân chỉ việc trình cái hộ khẩu ấy. Việc đơn giản thế, sao lại không làm, để đến nỗi mỗi khi làm việc liên quan đến địa chỉ, dân phải làm giấy "xin xác nhận".
Sau khi có dự án đánh lại số nhà, thì cấp quảnlý đô thị Hà Nội lại hướng dẫn người dân cách ghi địa chỉ: đường ABC - ngõ Y- ngách Z, nhà số M/N/K/T... Thật buồn cười. Sao không ghi luôn là Đường ABC, Y/Z/M/N/K/T... Cứ nhiều gạch chéo là biết có nhiều lối ngõ... Không khác gì địa chỉ một file trong máy tính. Cách này chính quyền Sài Gòn đã dùng ngay trước năm 1975, hay thế sao không giữ lại và học theo họ. Cách đánh số này thì một nhà trong ngõ có thể có nhiều cách ghi địa chỉ, tuỳ theo cách đi. Chính quyền Phường chỉ cần quy định một địa chỉ đi theo đường chính thuộc phường làm địa chỉ pháp lý trong các giấy tờ, còn các địa chỉ khác là địa chỉ phụ.
Đấy chỉ là câu chuyện xử lý cách ghi địa chỉ, còn chuyện đánh số các chung cư cao tầng cũng có nhiều chuyện. Đố ai chỉ nhìn địa chỉ để đi đến một chung cư mà không phải hỏi thăm?
Hơn ai hết, chuyện địa chỉ liên quan nhiều nhất đến khối doanh nghiệp. Với một địa chỉ, người ta tìm thấy mình thuận tiện nhất cũng chính là tiền, nếu khách không tìm đến, bực mình bỏ đi thì đó là lỗ vốn. Giấy tờ lien quan đến thuế, ngân hàng, xuất nhập khẩu mà mỗi nơi ghi một địa chỉ thì cũng không xong. Nên, cách hành xử về số nhà của Hà Nội, phải chăng chính là một yếu tố làm cho chỉ số cạnh tranh của Hà Nội bị tụt hạng. Đừng nghĩ nhà đầu tư ngán điều to tát? Họ chán từ những chuyện nhỏ nhặt như chuyện cái số nhà và địa chỉ.
Đấy là chưa nói chuyện đánh số lộn tùng phèo ở nhiều phố, trùng số cũng có, số cũ số mới lung tung, đó là cái sai có tính "cơ học" thô thiển rõ ràng ai cũng biết. Nhưng chả thấy ai sửa. Phải chăng, tư duy về đánh số nhà nên học lại bài học của người Pháp, lấy sông Hồng làm chuẩn. Quy tắc đánh số nhà có từ thời Napoleon, người Pháp đã áp dụng ở Pari lấy sông Sen làm chuẩn. Phố song song với sông thì đánh số từ thượng nguồn, phố cắt với sông thì đánh số từ phía sông trở ra. Việc đánh số này thật khoa học, thuận tiện cho giao dịch, tìm kiếm. Các phố cổ và đại đa số phố Hà Nội đều theo nguyên tắc này. Nhưng cũng có một số phố mới người ta bắt đầu đánh số lung tung. Ví dụ phố đường Bưởi, đánh số từ Cầu Giấy đánh đi là ngược quy tắc so với các phố khác. Không biết các nhà quản lý đô thị có tính đến không?