Nếu bạn có dịp đi suốt tuyến đường bộ xuyên Việt, như là một người lái xe đường dài, bạn sẽ thấy nhiều điều thú vị, đáng suy nghĩ. Một điều rất nhỏ nhặt như là đặt các điểm bán vé trên các trạm thu phí, nếu là khách ngồi trên xe, chắc không để ý, nhưng nếu hỏi chuyện cánh lái xe, thì họ sẽ nói những nhận xét của họ khiến bạn suy nghĩ.
Từ Bến Thủy (Nghệ An) trở vào Nam, các bục bán vé thường làm bên trái đường. Gần trạm thu phí, kéo dài dải phân cách cứng ra, người ta làm cái chòi bán vé. Lái xe đi đến chòi ấy, dừng lại, có thể thò tay ra mua vé rồi đi tiếp. Nếu có nhân viên bán vé, thì họ cũng chỉ đi theo lề dải phân cách cứng mà bán vé cho người lái xe.
Còn từ Bến Thủy trở ra Bắc thì sao? Bục bán vé đặt ở bên phải đường. Khi xe chạy đến điểm bán vé, nhân viên bán vé có thể đến tận cửa xe, nhưng đó là vị trí của người ngồi trên ca-bin cạnh lái xe. Lái xe phải đưa tiền cho người ngồi bên đó, "mua vé hộ". Nếu xe chỉ có một lái xe thì chắc chắn phải dừng lại, hoặc là lái xe nhoai người sang bên cửa sổ bên kia, hoặc là xuống đường đi vòng sang bên kia xe để mua vé. Rõ ràng, cung cách để mua vé đối với các trạm thu phí phía Bắc nhiêu khê hơn, thời gian dừng ở các trạm cũng nhiều hơn, nguy cơ ách tắc cũng lớn hơn.
Điều này, một lái xe của Văn phòng Ban quản lý dự án đường Hồ Chí Minh nói với chúng tôi, trong dịp chúng tôi đi dọc đường Hồ Chí Minh từ Hòa Lạc đến Ngọc Hồi (Kon Tum) và chúng tôi kiểm chứng là đúng.
Chỉ là một việc bán vé xe tại các trạm thu phí thôi, nhưng nó phản ánh cung cách điều hành, quản lý của một đơn vị. Trình độ chuyên môn ư? Sự tôn trọng các nguyên tắc quản lý ư? Phục vụ khách hàng ư? Nói lý thuyết thì ai cũng nói được, ai cũng hiểu cả. Không hiểu những người quản lý các trạm thu phí và các cấp trên của họ có bao giờ suy nghĩ rằng phải hỏi cánh lái xe điều trên đây không? Hay họ chỉ cần giải quyết công việc sao cho tiện cho họ mà thôi. Và có lẽ đây là cung cách phổ biến của các cơ quan công quyền quan liêu hiện nay. Bởi vì việc mua vé là bắt buộc, anh không mua thì anh không qua được trạm, nên dù tôi bán chỗ nào anh cũng phải mua. Ôi, cái trạm thu phí hóa ra không phải là nhỏ, nó cũng là một loại quyền hành ghê gớm thật./.